GIÚP NGƯỜI CHÍNH LÀ GIÚP MÌNH! - HỌ PHẠM QUẢNG NAM - ĐÀ NẴNG

Chúng ta đều biết rằng, giúp đỡ người khác là điều vô cùng trân quý nhưng có đôi lúc chỉ có “thiện tâm” là chưa đủ! Nếu đã có lòng giúp người hãy đặt mình vào hoàn cảnh của họ, có như thế người được giúp sẽ không cảm thấy bị tổn thương và cũng thấy ấm áp hơn rất nhiều. Câu chuyện sau sẽ cho một góc nhìn thật sâu sắc.

Vào một buổi xế chiều của hơn hai mươi năm trước, trên con phố Đài Bắc, một chàng sinh viên cứ đi đi lại lại trước cửa của một quán ăn tự chọn và đợi đến khi những người khác ăn cơm xong, rời quán, anh mới bước vào hởi mua một bát cơm trắng. Vợ chồng ông chủ lúc đó có phần khó chịu, bởi chàng trai không gọi thức ăn, nhưng họ cũng không hỏi nhiều và đã đơm đầy một tô cơm trắng tràn đầy đưa cho anh. Khi trả tiền, chàng trai ấp úng xin một ít nước canh. Bà chủ mỉm cười, nói rằng “canh không cần trả tiền nên cậu cứ dùng thoải mái”. Chàng trai nghĩ đến việc, thêm nước canh vào cơm không tốn tiền, nên gọi thêm một tô canh để đem về bỏ vào trong hộp cơm, làm cơm trưa ngày mai.

Ông chủ quan sát và cảm nhận gia cảnh chàng sinh viên, ông lặng lẽ cho thêm mấy miếng thịt nướng, một quả trứng kho vào đáy hộp, sau đó lấy cơm trắng đắp lên trên. Bà chủ nhìn thấy, hiểu rõ là ông chồng muốn giúp đỡ chàng trai kia, nhưng bà không thể hiểu được vì sao ông lại giấu miếng thịt ở dưới đáy. Ông khẽ nói với vợ rằng “Nếu như nhìn thấy miếng thịt, cậu ấy sẽ cho rằng chúng ta đang thương hại/bố thí – có thể làm tổn thương lòng tự trọng của cậu ấy. Như vậy cậu ấy nhất định sẽ xấu hổ mà không đến đây nữa. Nếu như cứ mãi chỉ ăn có cơm trắng, làm sao có sức khỏe để học hành?”. Đôi vợ chồng trẻ này chìm đắm trong niềm vui vì được giúp đỡ người khác.

Ăn xong, chàng trai cầm lấy hộp cơm nặng trịch, rưng rưng nước mắt cảm động, cảm ơn/tạm biệt vợ chồng bác chủ quán tốt bụng. Từ đó, trừ những ngày nghỉ, chàng trai gần như mỗi ngày đều đến cửa tiệm ăn một tô cơm trắng, rồi lại mua một suất mang về, tất nhiên bên dưới của tô cơm trắng mang đi đó mỗi ngày đều ẩn giấu những bí mật khác nhau …Chàng trai đã tốt nghiệp đại học và đã hơn 20 năm trôi qua, họ không còn nhau nữa. Hai vợ chồng ông chủ đã gần 50 tuổi.

Một ngày kia, nhận được thông báo rằng, chính phủ sẽ dỡ bỏ mặt tiền cửa hàng gây cản trở thi công, hai vợ chồng ông chủ buồn rầu, ôm đầu khóc òa khi phải đối mặt với thất nghiệp ở tuổi trung niên, bởi họ đã đem hết số tiền tích lũy được cho con trai ra nước ngoài du học. Chính lúc này, một người đàn ông lịch lãm đột nhiên ghé thăm, và nói “Chào hai vị, tôi là Phó Tổng giám đốc công ty XX đến đây theo đề nghị của TGĐ. Hy vọng ông bà sẽ mở quán ăn tự chọn trong căn-tin sắp đưa vào sử dụng của công ty chúng tôi. Tất cả thiết bị và nguyên liệu nấu ăn đều do công ty chúng tôi chu cấp, hai vị chỉ cần trông coi các đầu bếp phụ trách việc nấu ăn là được rồi, lợi nhuận bên phía quý vị và công ty mỗi bên là 50-50”. Không để vợ chồng ông chủ nghi hoặc lâu, người đàn ông tiếp tục “Hai vị là đại ân nhân/người bạn tốt của TGĐ. Ông ấy đặc biết thích món thịt nướng và trứng kho ở quán đây. Tôi chỉ biết có vậy, những chuyện khác hai bên gặp mặt rồi sẽ rõ thôi!”.

Sau nhiều năm, chàng trai năm xưa chỉ mua một tô cơm trắng đã xuất hiện. Trải qua hơn hai mươi năm phấn đấu khai sáng sự nghiệp, anh đã thành công xây dựng con đường sự nghiệp của bản thân mình. Để có được như ngày hôm nay, anh vô cùng cảm tạ sự cổ vũ và giúp đỡ của vợ chồng ông chủ quán. Sau một hồi trò chuyện, vợ chồng ông chủ chuẩn bị ra về, TGĐ đứng dậy cúi người thật sâu, nói với họ rằng: “Hãy cố gắng lên! Công ty sau này còn cần đến sự giúp đỡ của cô chú, ngày mai gặp lại!”.

Câu chuyện khép lại với bài học cuộc sống đầy ý nghĩa. Hãy cho đi với tất cả tâm hồn của mình. Những người tâm thiện, hành thiện nhất định sẽ được đón nhận thành quả xứng đáng.

Bài học tâm đắc ngộ:

1. Gieo nhân lành gặt quả tốt. Đừng ngại ngần gieo hạt/giúp đỡ/sẻ chia, bởi dù một việc lành nhỏ nhặt cũng có thể thay đổi một cuộc đời của người khác.

2. Thiện đãi người khác cũng chính là thiện đãi chính mình. Giúp người vốn là cái gốc của niềm vui.

3. Luôn luôn trân trọng biết ơn bản thân, con người và “Đất Mẹ Thiên Nhiên”.

Nguồn: Facebook Phạm Thị Thanh Hương

By admin

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *